Những bài thơ về quê, thăm quê nhà sau bao ngày xa cách

Tổng hợp những bài thơ hay với chủ đề Về Quê. Đó là những vần thơ tâm trạng của một người con xa quê trong lần về thăm nhà sau bao ngày xa cách.
Dù sống bất kì nơi đâu, thì trong mỗi chúng ta đều mong muốn được quay về thăm lại quê nhà, thăm lại quê hương với bao kỷ niệm của tuổi ấu thơ..

Những bài thơ về quê, thăm quê nhà sau bao ngày xa cách

CHÙM THƠ LỤC BÁT VỀ QUÊ

BÀI THƠ: VỀ QUÊ 1
Hôm nay Chủ Nhật về quê
Bao nhiêu ký ức tràn về trong tim
Mộng mơ Ta mới đi tìm
Hoài niệm xưa cũ ta nhìn nơi đâu?
Bạn bè xưa đã qua cầu
Yên bề gia thất bấy lâu Ta mừng
Gặp nhau vui vẻ tưng bừng
Làng quê yên tĩnh không ngừng đổi thay
Đã xa bao tháng, bao ngày
Giờ đây gặp lại đong đầy mến thương
Từ thủa cắp sách tới trường
Giờ như mộng mỵ vấn vương nỗi sầu
Cho dù đi mãi nơi đâu?
Làng quê yêu dấu trong đầu khắc ghi.

BÀI THƠ: VỀ QUÊ 2
Ai mà chẳng nhớ về quê
Tuổi thơ mãi mãi vỗ về đời ta
Quê hương tình nghĩa bao la
Tình quê mộc mạc đậm đà ấm êm!

BÀI THƠ: VỀ QUÊ 3
Tuổi thơ hai tiếng mộng mơ
Quê hương hai tiếng ầu ơ nghĩa tình
Nơi mà ta đã được sinh
Nuôi ta khôn lớn giờ mình bay đi
Những giọt nước mắt chia ly
Giờ như còn đó phân kỳ nhớ nhung.

BÀI THƠ: VỀ QUÊ 4
Xa quê dù đã bao năm
Nhưng lòng ta vẫn bâng khuâng nhớ vê.
Quê hương ta đó làng quê
Cánh đồng lúa tốt, nương chè thật xanh
Những lần tát nước đêm trăng
Những chiều đập lúa ngoài sân vui đùa
Những ngày làm cỏ lúa mùa
Làng quê êm ả như vừa hội xuân
Đâu đây tiếng hát trong ngần
Đội văn nghệ xã tập sân kho làng.
Lời ca tiếng hát dịu dàng
Quê hương ta đã ngày càng đổi thay.
Bây giờ nhớ lại ai ơi
Những ngày xưa đó, một thời đã qua.

BÀI THƠ: VỀ QUÊ 5
Quê hương biết mấy thân thương,
Xa bao nhiêu bấy vấn vương trong lòng,
Nhớ cầu tre nhỏ cong cong,
Nhớ dòng sông Đáy chạy quanh xóm làng,
Nhớ cánh đồng lúa xuộm vàng,
Nhớ bờ râm bụt bên hàng rào kia,
Nhớ bè bạn phút xẻ chia,
Từng củ khoai nướng, từng viên kẹo hồng,
Nhớ cha cuốc đất bên đồng,
Nhớ mẹ gánh lúa rộp phồng đôi vai,
Quê hương một nắng hai sương,
Dù tha phương vẫn nhớ thương quê nhà.

BÀI THƠ: TÔI TRỞ VỀ

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Tôi tìm về những ký ức xa xôi
Bao kỷ niệm qua rồi nhưng nhớ mãi
Khúc dư hương cứ vọng về xa ngái
Tôi nghoảnh đầu nhìn lại thấy thương sao!
Tôi tìm về thời thơ dại qua mau
Những mộng mơ và biết bao tinh nghịch
Trên đồng chiều cùng đùa vui thỏa thích
Những khạo khờ xích mích kiểu trẻ con
Tôi tìm về bóng dáng Mẹ héo hon
Con nắng vàng lăn tròn trên đôi gánh
Những yêu thương mà Mẹ tôi dành tặng
Chở che tôi bao ấm lạnh sóng đời
Tôi tìm về con sông quê hương tôi
Hạt phù sa đắp bồi màu đỏ mộng
Và cánh đồng ngát xanh như kỳ vọng
Để vụ mùa trĩu hạt lúa quằn bông
Tôi tìm về tình đất mẹ mênh mông
Rất thiệt thà ấm nồng và chân chất
Câu ca dao ngoại ru hời phảng phất
Như trở về trong giấc mộng yêu thương
Tôi trở về tìm lại những vấn vương..!

BÀI THƠ: VỌNG QUÊ

Thơ: Tín Nguyễn

Mỗi độ tàn thu muốn trở về
Thăm từng thửa ruộng khắp đồng quê
Đình xưa thủa ấy trăm người hẹn
Giếng cũ ngày nao chục kẻ thề
Những vụ mưa dầm trôi lở núi
Bao mùa nước ngập vỡ tràn đê
Làng nay đổi mới theo thời cuộc
Ngẫm cảnh lòng ta chạnh tứ bề.

THƠ LỤC BÁT VỀ LÀNG

Thơ: Phạm Hương Giang

Về làng đi dọc triền đê
Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào
Say cảnh, mặt trời lên cao
Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây
Gió đồng thanh mát hây hây
Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ
Phong cảnh đẹp đến thẫn thờ
Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG

Thơ: Bình Minh

Ta lại về nơi ấy tìm tuổi thơ
Tìm câu hát ầu ơ chiều võng mẹ
Quê hương ơi kỷ niệm ngày thơ bé
Được vui đùa theo nhẹ cánh diều bay
Thời gian trôi theo ta đếm từng ngày
Còn đâu nữa vui vầy bên quê lúa
Những con đường trải dài rơm như lụa
Giờ chỉ còn toàn đường nhựa bê tông
Tuổi thơ ơi những chiều tắt nắng hồng
Ta và bạn bên cánh đồng chạy nhẩy
Sao thời gian như con diều đưa đẩy
Muốn quay về quá khứ đấy mà xem
Tìm tuổi thơ khi chân đất lấm lem
Chỉ còn lại khi đem về cõi nhớ
Con sông ấy cánh đồng quê một thuở
Kỷ niệm nào nhắc nhở một làng quê.

BÀI THƠ: MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Về thăm quê vào một dịp cuối năm
Chiều mùa đông lạnh căm căm gió bấc
Cây rụng lá cành khẳng khiu gầy guộc
Lạnh run người cơn gió ngược tái tê
Chân thấp chân cao bước dọc chân đê
Con đò nhỏ dẫn ta về quá khứ
Mùa đông xưa áo ta không có đủ
Đi chăn trâu đội mũ khoác áo tơi
Đốt lửa đồng sưởi ấm bạn bè tôi
Thằng vơ rạ thằng lấy mồi châm lửa
Bới trộm khoai vùi tro không cần rửa
Khoai chín rồi ta bẻ nửa chia nhau
Bạn bè tôi giờ đang ở nơi đâu
Lũ bạn khờ trẻ chăn trâu ngày đó
Tớ về đây giữa bốn bề lộng gió
Không thấy trâu chỉ thấy cỏ mà thôi
Cỏ may níu chân bạn cũ đâu rồi
Thời gian qua như mây trôi nước chảy
Bao năm rồi sao không quên ngày ấy
Ta một thời cùng bay nhẩy chăn trâu.

THƠ VỀ QUÊ THĂM GIA ĐÌNH

Thơ: Thanh Trần

Hôm nay con lại về quê
Trên con đường nhỏ …triền đê bãi bồi
Chân đi nhưng dạ bồi hồi
Nhớ ngày còn bé…nhớ nồi canh cua
Nhớ cả những lúc ban trưa
Những ngày thơ dại năm xưa ùa về
Nhớ sao những nắng mùa hè
Nhớ cành phượng đỏ…tiếng ve năm nào
Nhớ hoa dâm bụt bờ ao
Nghiêng mình đón nắng lao xao gió lùa
Nhớ cả những lúc trời mưa
Mẹ ra đồng cấy đến trưa mới về
Chói chang cái nắng trưa hè
Như thiêu như đốt…mẹ ơi cháy lòng
Con nhỏ chỉ biết chờ mong
Làm mây che mẹ…cấy xong thửa cày
Mẹ ơi….con đã về đây
Giờ hình bóng mẹ..ngày ngày trong con.

THƠ LỤC BÁT: TRỞ VỀ CỐ HƯƠNG

Thơ: Lãng Du Khách

Hôm nay trở lại cố hương
Thấy chùm hoa gạo ven đường sà chơi
Nhớ ngày bỏ chốn xa rời
Bôn ba hành tẩu khắp nơi tung hoành
Khi đi mái tóc còn xanh
Mộng thời trai trẻ quân hành ta đi
Cây gạo đổ bóng xanh rì
Tiễn người trai trẻ ra đi lệ sầu
Người đi biệt xứ nơi đâu
Để thương để nhớ âu sầu cho ai
Ta đi một chặng đường dài
Hành trang nặng gánh đôi vai cuộc đời
Bỏ bầu bỏ bạn chơi vơi
Bỏ quên tiếng Mẹ ru hời ấu thơ
Ta đi tìm kiếm ước mơ
Sa thân vào chốn ngẩn ngơ gạo tiền
Thế rồi ! Ngày tháng triền miên
Đắm say ảo vọng hão huyền hư vô
Mình ta bươn chải xô bồ
Ta chìm mộng ước cơ đồ vinh hoa
Thân thương ta bỏ rời xa
Dấn thân phú quý sa đà cao sang
Đến khi tuổi bước lão làng
Chợt đâu tỉnh giấc mơ màng cơn say
Quê hương chốn cũ nơi này
Ngày xa xăm đó chia tay vào đời
Nay thèm một tiếng ru hời
Cùng đàn cò trắng lả lơi trên đồng
Đắm mình tắm mát trên sông
Hâm tim băng giá ấm nồng như xưa
Ta nằm trên võng đu đưa
Kẽo cà kẽo cọt say sưa giấc nồng
Hít hà hương lúa trên đồng
Ta chìm trong ánh nắng hồng QUÊ HƯƠNG !

THƠ LỤC BÁT: VỀ LẠI QUÊ XƯA
Thơ: Trương Thị Anh

Xa quê về lại chốn xưa
Đường làng sạch đẹp, gió lùa cau reo
Mái tranh vách lá quê nghèo
Mà sao lòng thấy sớm chiều bình yên
Về đây quên hết ưu phiền
Con đường uốn lượn khuôn viên thanh bình
Dưới ao cá lượn tự tình
Trên bờ đàn bướm dập dình cỏ hoa
Cau soi bóng nước quanh nhà
Cô em hàng xóm liếc qua thẹn thùng
Mời em dạo mát một vòng
Hoàng hôn buông xuống lòng không muốn về
Đi xa về lại miền quê
Cô em ngày bé say mê nhảy cò
Đợi ai em chưa qua đò
Gặp em lòng thấy thẫn thờ xốn xang
Như là ta đã yêu nàng
Cô em xưa tóc hoe vàng nắng vương
Anh về nối lại giọt thương
Thưa cùng thầy mẹ duyên hường trầu cau.

THƠ LỤC BÁT: VỀ QUÊ
Thơ: Châu Lê

Đã lâu chẳng dịp về quê
Nơi xưa ta lớn quên về…mưu sinh
Làng nghèo êm ấm thanh bình
Mẹ luôn trông ngóng cháu mình về thăm
Tuổi già sức yếu tròn trăm
Mai con về nhé đêm nằm chẳng yên
Nhớ hoài ánh mắt mẹ hiền
Lòng con đau nhói nơi miền Trời xa
Người luôn thấu hiểu con mà
Miếng cơm manh áo kẻ tha phương buồn
Nhắn lời con hứa về luôn
Mẹ cười vui lắm mắt tuôn lệ rồi
Hành trang gói ghém nhanh thôi
Tinh mơ chưa nắng con ngồi đón xe
Nóng lòng thấp thỏm lắm nè
Cổng rào mẹ đứng chờ xe con về.

THĂM QUÊ
Thơ: Trần Kim Anh

Con về hoa ổi rụng đầy
Ánh trăng toả khắp nhớ ngày còn cha
Mùa hè thắp lửa đi qua
Tiếng ve thảng thốt bài ca nhớ Người
Rưng rưng nước mắt con rơi
Ước sao quay lại một thời đã qua
Được nghe tiếng gọi của cha
Nghe lời cha dạy thiết tha thu về
Dặt dìu tiếng sáo thôn quê
Gà con chiêm chiếp, chiều khê nắng chiều
Hoa cà tim tím thân yêu
Vườn rau xanh biếc cánh diều còn đây
Cha đi xa khỏi chốn này
Để mùa đông cứ heo may lạnh lùng
Cầu mong chín suối thiên cung
Cha vui hạnh phúc tương phùng tổ tiên.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top