Những bài thơ hay viết về không khí rét lạnh của mùa Đông

Mấy ngày gần đây, các tỉnh miền Bắc nước ta đang chịu cái rét lạnh khi nhiệt độ xuống rất thấp. Thái Dúi xin chia sẻ cùng bạn đọc những bài thơ hay viết về cái rét lạnh khi mùa Đông đến, mong rằng không khí rét lạnh sẽ sớm trôi qua nhanh để người dân đón chào 1 mùa Xuân mới thật vui tươi!

Những bài thơ hay viết về không khí rét lạnh của mùa Đông

THƠ LIÊN QUAN:
Những bài thơ tình yêu Hà Nội mùa Đông hay nhất
Thơ vui chế viết về cái lạnh, cái rét của mùa Đông

BÀI THƠ: CÁI RÉT XA NHAU

Thơ: Đồng Kế

Nhủ rằng thôi chẳng có nhau
Vẫn còn mãi mãi mai sau nhớ nhiều
Xa rồi nhưng mãi còn yêu
Mỗi hôm mỗi sớm mỗi chiều … lại mong
Rét thêm se sắt nỗi lòng
Cửa khe suốt cả đêm đông gió lùa
Ngoài trời không ngớt tiếng mưa
Tiếng gà xao xác cũng vừa tàn canh
Mong cho trời sáng thật nhanh
Trông ra tuyết trắng trên cành chưa tan
Xác xơ mấy khóm hoa tàn
Càng xoa xuýt mãi lại càng rét thêm
Đã xa nhưng chẳng thể quên
Lòng thầm gọi một cái tên … ngàn lần
Dẫu xa nhưng vẫn rất gần
Cầu cho người mãi muôn phần ấm êm!

BÀI THƠ: LÒA XÒA TUYẾT RƠI

Thơ: Trương văn Khẩn

Môi thâm, mắt cũng lờ đờ
Từ trong mưa tuyết hững hờ bước ra
Tay mang gùi vác vô nhà
Mở sê cửa liếp lòa xào Tuyết rơi
Cha ơi! thương quá hỡi trời
Dưới âm bảy độ, cõi đời sống sao?
Rẫy, nương cỏ lá lao đao
Nhường.. hoa tuyết nở xôn xao trắng trời
Ai ơi! thương xót.. trời ơi!
Đàn Dê núi đứng.. tả tơi gió đùa
Nghé, Trâu nghiêng ngả như Cua
Trẻ thơ chẳng muốn vui đùa nữa đâu.
Rét lâu rét chết đá màu
Nước trong hóa tảng.. nỗi đau nghẹn lòng
Mẫu Sơn! có với cầu mong
Trời vơi bớt lạnh.. cho lòng mến thương!

BÀI THƠ: RÉT ĐÔNG TRỜI BẮC

Thơ: Tấn Bảo Huỳnh

Trời Bắc bây giờ đang rét đông
Mây tràn phố núi, gió loang sông
Cây víu vào nhau chừng giữ ấm
Chim tụm bầy quanh bớt lạnh lùng
Đàn em khăn áo, da còn buốt
Dáng mẹ môi khô, giá tận lòng
Chỉ vài hôm nữa xuân về đến
Sắc thắm mai đào bớt lạnh không?

BÀI THƠ: RÉT HẠI

Thơ và Tình

Chẳng hiểu trời còn lạnh tới đâu
Quần len, áo dạ đủ sắc mầu
Ra đường mấy chị trùm tai kín
Dạo phố nhiều ông bịt hết râu
Quán chợ buồn tênh không kẻ tới
Thôn làng quạnh quẻ vắng bò trâu
Chào xuân Bính khỉ mà ra thế
Gạo hết tiền không lắm kẻ sầu !

THƠ TÌNH: ĐÔNG LẠNH VỀ

Thơ: Dương Hòa

Trời trở gió, mưa phùn giá lạnh
Vẫn nhớ người nặng gánh ở xa
Gửi cho phương ấy thật mà
Tấm lòng anh đó, mãi là thủy chung
Xin được cùng bên người sớm tối
Mùa đông về lạnh gối chăn đơn
Đã yêu ai chẳng dỗi hờn
Người đâu không thấy, nụ hôn thủa nào
Thu e ấp, đón chào tình nhỏ
Đông lạnh lùng đưa gió cuốn trôi
Giờ đây em đã xa rồi
Gửi bao nhung nhớ một thời đắm say
Nhớ bao ngày, bên nhau vui vẻ
Những vui buồn ta sẽ khắc tâm
Mãi yêu và nhớ thương thầm
Bây giờ cách trở, vạn lần vẫn mong
Đông lạnh lẽo, trong lòng nhắc nhở
Gửi cho người, nỗi nhớ của anh
Từng đêm gió thổi qua mành
Dặn em mặc ấm, mong manh gió lùa.

THƠ TÌNH: GIÓ LẠNH

Thơ: Hồng Giang

Gió giận ai mà dỗi hờn lạnh lẽo
Để hàng cây kẽo kẹt giỡn đùa nhau
Về đi em hãy tránh hạt mưa mau
Kẻo gió mùa làm đau lòng anh lắm
Trời cuối đông mây mù bay mờ trắng
Lối em về chát đắng hạt sương vương
Mưa giăng giăng ướt đẫm cả quãng đường
Gió cũng vậy chẳng nhường em cô lẻ
Mà vuốt nhẹ làn tóc mây khe khẽ
Rồi lách luồn từng kẽ lá hanh hao
Trời cuối năm cái rét cũng ngọt ngào
Đem buốt giá ùa vào đêm trống vắng
Em về đi đường khuya càng lạnh lắm
Góc phố buồn yên ắng tiếng bàn chân
Hãy về đi xin đừng có lần chần
Căn gác nhỏ vẫn cần làn hơi ấm
Về thôi em những bước chân chầm chậm
Giữa đêm dài …..Ướt đẫm ….Nỗi sầu bi !

CÁI RÉT ĐẦU ĐÔNG

Thơ vui: Đức Trung – TĐL

Chém cha cái rét đầu đông
Rét chi mà lại trong lòng rét ra
Đêm nằm nệm gấm, chăn hoa
Dường như thiếu vắng đàn bà…rét hơn!
Thương người trong cảnh cô đơn
Quanh năm phải chịu tủi hờn đắng cay
Đàn ông như bị đoạ đày
Đàn bà phải chịu dứt day cõi lòng.
Chém cha cái rét đầu đông
Để người thiếu vợ, thiếu chồng xót xa…!
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top