Những bài thơ tâm trạng buồn khi yêu của đôi lứa

Những bài thơ hay viết về tâm trạng buồn trong tình yêu. Những lời thơ tâm trạng nhất khi 2 người đang hiểu lầm, đang giận hờn nhau, hoặc có thể đổ vỡ mãi mãi…

Những bài thơ tâm trạng buồn khi yêu của đôi lứa
Thơ tâm trạng buồn khi yêu (Nguồn: ảnh cô gái buồn)

BÀI THƠ: SÓNG TÌNH

Thơ: Ngọc Hân

Đã có lúc tưởng chừng như vỡ nát
Những đắm say, những khao khát mặn nồng
Ta lạnh lùng đi về phía hư không
Muốn chôn chặt nỗi lòng theo ngọn sóng
Đã có lúc tâm hồn như trống rỗng
Chẳng còn mong, chẳng ngóng, chẳng đợi chờ
Bởi giận hờn nên cứ mãi thờ ơ
Muốn buông bỏ nên hững hờ nhạt nhẽo
Đã có lúc ta chẳng buồn níu kéo
Mặc dòng đời chia hai nẻo xa xôi
Đã trót thương, đã trót vướng bận rồi
Nên hình bóng của người vương vấn mãi
Mình thương nhau, phải đâu nào khờ dại
Sao giận hoài cho khắc khoải lòng đau
Đã yêu thương đâu dễ úa phai màu
Sao ngốc nghếch dỗi hờn nhau mãi thế
Hứa cùng nhau sớt chia đời dâu bể
Nắm chặt tay chia sẻ những nhọc nhằn
Mãi vững lòng dẫu đối diện khó khăn
Sao có lúc lại băn khoăn…lạc lối ???

BÀI THƠ: NÓI VỚI ANH

Thơ: Ngọc Hân

Nếu một ngày chẳng muốn nắm tay nhau
Thì kỷ niệm hãy vùi sâu anh nhé
Bởi cuộc sống còn bao nhiêu ngã rẽ
Hãy mỉm cười chúc vui vẻ… thế thôi !
Khi trái tim hết rung động bồi hồi
Mình hãy cứ chia đôi miền thương nhớ
Hãy xem như có duyên mà không nợ
Hết yêu rồi tình tan vỡ chia xa
Tình yêu mình chẳng kết trái đơm hoa
Đừng tiếc nuối tháng ngày qua hạnh phúc
Đừng bối rối cho lòng thêm day dứt
Mình cứ là bạn tốt được không anh ?
Cũng chỉ là duyên nợ quá mong manh
Ta đã sống chân thành không hối tiếc
Nếu một ngày tình trong nhau cạn hết
Hãy mỉm cười dẫu biết trái tim đau
Nếu thật lòng mình đã hết yêu nhau
Xin trả lại những thương đau, hẹn hứa
Trái tim yêu thôi không còn rực lửa
Trả cho người một thuở đã đắm say !

BÀI THƠ: CUỐI CON ĐƯỜNG

Thơ: Ngọc Hân

Cuối con đường ta vẫn hóa người dưng
Thì yêu thương liệu chừng còn ý nghĩa ?
Em sợ lắm khi tình không tròn trịa
Nặng cõi lòng từ mọi phía…xót đau
Cuối con đường vẫn chẳng thể có nhau
Càng níu giữ, càng đậm sâu, càng nhói
Càng thiết tha lại càng thêm mệt mỏi
Cách xa rồi sao tránh khỏi nhớ nhung
Cuối con đường ta vẫn chẳng đi chung
Thì yêu thương cũng xin đừng tha thiết
Một mai kia khi nói lời chia biệt
Chẳng đau lòng vì biết sẽ mãi xa
Cuối con đường ta vẫn chỉ là là ta
Hai ngã rẽ không qua cùng một lối
Biết yêu thương chẳng làm gì có lỗi
Mãi chân thành sẽ mang tội với tim
Người hãy về, ta quay gót lặng im
Rồi kết thúc không ai tìm ai nữa
Đường ta đi là do mình chọn lựa
Vỡ tan rồi ngọn lửa cũng tàn phai
Chẳng thể cùng chung lối ở ngày mai
Mong gì nữa chuyện tương lai phía trước
Ai cùng ai xây lâu đài mộng ước
Phút cuối cùng lại chẳng được sánh đôi
Cuối con đường chỉ có xót xa thôi
Kết thúc nhé để rồi không hờn tủi
Không đắm say không nghẹn ngào khắc khoải
Suốt cuộc đời xin nhớ mãi về nhau !
ảnh buồn tình yêu, thơ buồn trong tình yêu
Thơ tình yêu buồn tâm trạng nhất.

BÀI THƠ: NGƯỜI DƯNG THÔI

Thơ: Ngọc Hân

Em chẳng muốn gồng mình lên mạnh mẽ
Suy cho cùng em là kẻ bướng thôi
Nếu mai sau ta lạc mất nhau rồi
Bao kỷ niệm vẫn mong người gìn giữ
Em cũng muốn nghe những lời tình tứ
Nhận yêu thương sao cứ phải đợi chờ
Đêm mềm lòng em khóc với mộng mơ
Bỗng chợt thấy mình ngu ngơ khờ dại
Em chẳng muốn cho tim mình khắc khoải
Bởi yêu anh mãi mãi chẳng thay lòng
Cố gồng mình gạt hết những nhớ mong
Bởi em biết mình không là gì cả
Nếu mai này trên đường đời hối hả
Ta vô tình như người lạ bước qua
Có bao giờ anh cảm thấy xót xa
Khi nhớ lại ngày đôi ta hạnh phúc
Người dưng thôi có gì mà day dứt
Có gì đâu mà buốt nhức trong lòng
Người dưng thì đâu cần phải nhớ mong
Đâu cần phải ngóng trông hoài như thế !

BÀI THƠ: GÓC KHUẤT..

Thơ: Ngọc Hân

Em trốn mình trong góc khuất đơn côi
Để gặm nhấm sự lẻ loi buồn bã
Một mình em với nỗi lòng băng giá
Nhớ về người buốt nhói cả con tim
Em trốn mình nơi bóng tối lặng im
Tìm cảm giác bình yên ngày xưa ấy
Lúc yếu lòng em thường hay như vậy
Chẳng muốn ai trông thấy những giọt sầu
Kỷ niệm buồn rồi cũng sẽ qua mau
Sao vẫn thấy lòng nhói đau đến thế
Vẫn yêu thương mà cớ sao chẳng thể
Đến bên người… ngăn dòng lệ xót xa !

BÀI THƠ: TÌNH ĐÃ NHẠT PHAI

Thơ: Ngọc Hân

Có lẽ nào tình ấy đã nhạt phai
Không còn nữa những ngày yêu tha thiết
Có lẽ nào chỉ còn câu ly biệt
Hai đứa ngập ngừng chẳng biết ngỏ ra sao?
Vì thế mà mình hờ hững với nhau
Im lặng để nghe niềm đau òa vỡ
Hay lạnh lùng vì không còn mong nhớ
Chẳng yêu thương lại không nỡ tạ từ ?
Em rối bời trong câu hỏi hình như
Chẳng muốn hiểu tâm tư người sao cả
Bởi vì đâu mình bỗng như người lạ
Để u hoài buốt giá những hồn thơ
Có lẽ nào tất cả chỉ là mơ
Là ảo vọng là ngu ngơ ngộ nhận
Là yêu thương không một lời oán hận
Hay chỉ là bất tận của khát khao
Em dại khờ chẳng hiểu được vì sao
Ngơ ngác hỏi giữa bao chiều lặng lẽ
Chỉ mình em tiếng thở dài khe khẽ
Dẫu mệt nhoài chẳng chia sẻ cùng ai
Có lẽ là tình ấy đã nhạt phai !!!

BÀI THƠ: LỆ ĐẮNG

Thơ: Ngọc Hân

Chợt nhận ra mình quá đỗi dại khờ
Nên ngốc nghếch mộng mơ xây tình ảo
Chợt nhận ra yêu thương là giả tạo
Chút tình hờ như giông bão vừa qua
Chợt hiểu mình chẳng là gì của người ta
Lời yêu ấy cũng chỉ là phù phiếm
Sẽ một ngày tình yêu này tan biến
Chút ưu tư chẳng hiện nét mặt người
Chợt hiểu rằng mình chỉ giống trò chơi
Thôi đừng nói những lời yêu tha thiết
Gieo nhớ thương rồi trao câu giã biệt
Để lạnh lùng mà giết chết tình tôi
Chợt hiểu rằng mọi thứ chỉ vậy thôi
Và cũng hiểu tình đời đen bạc lắm
Lỡ trao người thứ tình yêu say đắm
Chỉ nghẹn ngào trong sâu thẳm…đắng cay
Cảm ơn người cho ta biết đắm say
Cho ta biết trái tim này vụn vỡ
Cảm ơn vì cho ta nhiều mong nhớ
Cho ta yêu trong cách trở nồng nàn
Chẳng bao giờ ta oán giận nặng mang
Dẫu có lúc thấy bẽ bàng cay đắng
Trái tim yêu đã nguyện lòng dâng tặng
Mãi chân thành biết sẽ chẳng đổi thay
Dẫu suốt đời tay không nắm chặt tay
Yêu thương đó nhưng duyên này đã chết
Sẽ thật đau với con tim mỏi mệt
Thản nhiên cười chấm hết một tình yêu !

BÀI THƠ: HÌNH NHƯ..

Thơ: Ngọc Hân

Hình như thế, hình như…mình xa lắm…!
Chẳng ngọt ngào say đắm giống như xưa
Sự quan tâm, hình như cũng dư thừa
Nên khoảng cách cứ đưa mình xa mãi
Hình như thế…hình như ta ngần ngại
Nói lời yêu mà cứ phải rụt dè
Chuyện vui buồn không còn kể nhau nghe
Lời thăm hỏi chẳng mặn mà như trước
Hình như mình đang rẽ hai lối ngược
Chẳng còn vui khi được ở cạnh bên
Kỷ niệm nào hai đứa chợt quên tên
Hay cố giấu nỗi niềm trong quạnh vắng
Từ bao giờ ta chợt buồn sâu lắng
Thu mình vào những khoảng lặng mênh mông
Trái tim yêu không rực rỡ màu hồng
Nghe nhói buốt giữa chiều đông lạnh giá
Có lẽ nào ta trở thành xa lạ
Sau yêu thương là tất cả muộn phiền
Hình như là…mình chẳng có nợ duyên
Nên ở cõi thần tiên không gặp gỡ !
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Scroll to Top